Câu Chuyện Trên Chuyến Xe Lửa
- TPCEOS
- Dec 29, 2022
- 2 min read
Vào một buổi sáng mưa lâm râm, lạnh quéo, tôi đứng chờ ở bến xe lửa. Không hiểu sao nay tàu tới trễ hơn 10 phút, hoá ra, nó lại thành cơ duyên cho một cuộc gặp gỡ. Một quý cô tầm 60 tuổi, người Hàn Quốc nhưng đã sinh sống ở Mỹ mấy chục năm. Trông cô vẫn trẻ trung và xì tin lắm. Tôi bắt chuyện, thế là cuộc hội thoại cứ thế tiếp diễn. Tám trên trời dưới đất, xuyên châu lục. Nhưng buồn cười một chỗ, người mẹ châu Á nào đi một vòng, cũng quay về chủ đề than phiền mấy cậu con trai “cục cưng bé bỏng” của họ. Đồng ý Cha Mẹ nào mà không lo cho con cái. NHƯNG đùm bọc quá kỹ thì lớn kiểu gì? Muốn bơi mà không cho xuống nước? Muốn khôn mà không cho ra đường? Trăm năm bia đá cũng mòn- Ngàn năm áp đặt vẫn còn đấy thôi! Trang bị đầy đủ kĩ năng cho con cái để chúng sẵn sàng hành trang bước vào đời, thế là xuất sắc lắm rồi cô ạ! Việc còn lại, để chúng tự lo. Phải để trải nghiệm thì mới trưởng thành được. Than với rầu rĩ nhiều mệt thân mình thôi!
Trong một lần tình cờ gặp gỡ với một người mẹ khác, chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện thú vị. Người mẹ này phong cách Tây phương, tự do phóng khoáng. Tôi đã học hỏi thêm về cách nuôi dạy con cái của cô. Cô luôn tâm sự với chúng về cảm xúc và ước nguyện của chúng để rồi tìm ra giải pháp. Cô khuyến khích chúng tự lập và tự giải quyết vấn đề. Cô luôn tôn trọng ý kiến cá nhân, lắng nghe và giải thích đúng sai. Dù hay dù dở, luôn thể hiện lời động viên với con mình. Tôi không biết con cô tốt xấu thế nào, nhưng qua cách nói chuyện, cô luôn thể hiện sự tự hào và yêu thương trìu mến đối với con cái mình.
Không ai là hoàn hảo cả! Thay vì than trách, hãy mở lòng lắng nghe để thấu hiểu và tìm cách cả hai cùng cải thiện. Đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Chuyến xe cũng tới hồi kết. Hi vọng sẽ gặp thêm nhiều người thú vị và thu gặt thêm được nhiều bài học bổ ích từ người mới quen :)
Comments