Về Đích
- TPCEOS
- Jan 4, 2023
- 3 min read
Không ngờ, chặng đường này cũng gần tới hồi kết. Đã tới lúc ngồi ngẫm lại, chiêm nghiệm những gì mình đã trải trong suốt năm năm qua.
Ngần ấy năm bôn ba nước ngoài, tôi học được vài chữ tự:
Tự do: Cái hương vị và cảm giác của tự do nó tuyệt vời hơn những gì từ ngữ có thể diễn tả được nó. Chưa bao giờ tôi cảm thấy thể trạng và tâm trí của mình nhẹ nhõm đến thế. Không hề bị ràng buộc, gò ép, hay dè dặt. Tôi không phải nhìn trước ngó sau, hay thông qua sự cho phép của bất cứ ai; ngược lại, tha hồ bay nhảy, tự do tự tại, thoả sức đam mê và sáng tạo.
Tự chủ: Ra đời đồng nghiã với cạm bẫy chằng chịt. Rất nhiều người đã đầu hàng và bi luỵ trước sự hấp dẫn của những lời ngon tiếng ngọt hay sự chào mời ảo diệu của xã hội, để rồi xa đoạ vào vòng xoáy kim tiền, tội lỗi, hay đau khổ. May mắn thay, tôi học được cách tự chủ bản thân, né xa những thứ tôi cảm thấy không phù hợp với quan niệm, lối sống, và giá trị cá nhân. Tuy hơi cô đơn với quyết định trên, nhưng thà vậy còn hơn vướng vào drama. Mệt não!
Tự lập: Ở nhà, tôi cũng đã hình thành tính tự lập, nhưng khi một mình sống ở nước ngoài, tính tự lập được nâng lên một tầm cao mới. Cảm giác tự mình đưa ra quyết định và làm mọi thứ thật là uy quyền nhưng bù lại, cũng không ít phen hú hồn chim én.
Tự tin: Phải tự tin mới chiến thắng được bản thân và làm chủ trong mọi cuộc đua. Tự tin nâng tầm của bản thân lên rất nhiều, từ đó, cái uy tín cũng được hình thành.
Tự trọng: "Đói cho sạch, rách cho thơm". Cho dù có nghèo đói về vật chất, nhưng không bao giờ hạ mình làm những điều trái với đạo lý và lương tâm. Tuyệt đối, không để ai chà đạp lên nhân cách của bản thân!
Tự biên tự diễn: Muốn ăn thì lăn vào bếp. Thèm phải tự bày ra nấu. Muốn vui phải tự mua vui. Tự lên kế hoạch và làm mọi thứ, chứ cầu cứu ai bây giờ?
Tự nhủ: Nhiều lần muốn bỏ cuộc lắm, nhưng tôi luôn tự nhủ với bản thân rằng sống phải có niềm tin, cứ đi rồi sẽ tới.
Tự hào: Sau bao nhiêu trải nghiệm Tây Tàu, tôi nhận ra, không gì tự hào bằng là một người con Việt Nam, mang dòng máu thuần Việt, hiền lành, thông minh, chất phác, tình nghĩa, trọng đạo lý, sáng tạo, và chịu thương chịu khó. Ngoài ra, đất nước cong cong hình chữ S này còn giàu giá trị nhân văn, nhân đạo, và những truyền thống quý báu từ ngàn đời nay. Nền ẩm thực thì phong phú, tuyệt hảo miễn bàn. Đi đâu về đâu cũng chỉ thèm một bát phở đậm vị truyền thống quê nhà mà thôi!
Trong khi đó, tôi đã bỏ qua tự ái, tự ti, và tự cao. Đây chính là những "con sâu làm rầu nồi canh". Tôi mừng là đã giải thoát bản thân khỏi những trạng thái tiêu cực ấy.
Sắp về đích rồi, chạy nước rút thôi!
Kommentare